Ai hát thói đời nghe lòng buồn chơi vơi
Ôi lạnh rợn người đời cười ra nước mắt
Thương lắm tình ơi, tình yêu trong tình người
Ai cho tôi tình yêu, sợ lắm phũ phàng
Say với ưu phiền, tôi lại lầm hay sao
Giấc mộng vội tàn đời mình sao oán trách
Chỉ trách đời tôi chẳng may gặp vận buồn
Yêu xong xanh trời mây chứng kiến nỗi sầu
Thương rừng lá thấp yêu quê tôi biển mặn
Còn nhiều hơn nữa luôn kính mẹ, kính cha
Tôn sư trọng đạo thương thật nhiều bạn hiền anh em
Nó hát nghe buồn, nhớ mẹ mình lắm
Rong ruổi đường đời nhờ thời nó đã lớn
Nó khổ vì yêu, nợ duyên hay nợ tình
Anh toàn nợ em cho tới kiếp nào.
Bình luận
{{(count_comment == 0)?(''):(count_comment+' Bình luận')}}
Những bình luận hàng đầu
{{comment.username}}
{{comment.content}}
Xem thêm {{(((comment.count_sub_comment - comment.items.length) > 5)?'5':(comment.count_sub_comment - comment.items.length))}} câu trả lời
{{item.username}}
{{item.content}}