Tôi hay ngồi buồn một mình nhớ về một dòng sông. Tôi hay nhớ từng con phố hằng ngày đi qua đời tôi! Nơi đây tuyết rơi phủ đầy xe, lạnh một tình yêu. Cho ai nhớ thời áo trắng, bạn bè của tôi ở xa! Đừng khóc để rồi buồn thêm. Đi xa rất nhớ Sài Gòn, ngày đó tắm mưa dạo quanh. Lang thang hàng quá lề đường, cùng nhau trên chiếc xe đạp cũ, mang theo Sài Gòn trong tim!
Nhớ nhà nhớ nhà! Nhớ cha nhớ mẹ! Nhớ nhà nhớ nhà! Nhớ tiếng ru con! Ngắm sao trờ cao trên trời thì sẽ thấy quê hương mình, dẫu có đi thật xa nơi nào, tôi vẫn nhớ ngày xưa. Nhớ nhà nhớ nhà! Nhớ anh nhớ chị! Nhớ nhà nhớ nhà! Nhớ mãi Sài Gòn! Ngắm sao trời cao trên trời, thì sẽ thấy quê hương mình, dẫu có đi thật xa nơi nào, tôi vẫn nhớ ngày xưa.
Bình luận
{{(count_comment == 0)?(''):(count_comment+' Bình luận')}}
Những bình luận hàng đầu
{{comment.username}}
{{comment.content}}
Xem thêm {{(((comment.count_sub_comment - comment.items.length) > 5)?'5':(comment.count_sub_comment - comment.items.length))}} câu trả lời
{{item.username}}
{{item.content}}