những ng sống bên tôi từng tồn tại từng ở đây như mới thôi cho tôi nặn 1 hình người và cho tôi đc lặng 1 mình cười cho tôi đi diêm vương cho tôi ghi yêu thương lên những dòng nước mắt để được hóa hơi gửi cho người thân tôi trong chiếc lá rơi để gặp lại bà tôi ôi những ngày tháng 7 nắng nhảy trên đồng hôm qua ơi đi đâu cải đã lên ngồng vàng hương chợ phiên thứ 5 ai chờ bữa sáng tôi chẳng thấy bà tôi tôi đứng cuốn khăn trắng cho tôi đi diêm vương cho tôi ghi yêu thương lên những dòng nc mắt để đc hóa hơi gửi cho ng thân tôi trong chiếc lá rơi để gặp lại cha tôi ôi những ngày tháng 9 trời mưa tây nguyên dã quỳ ủ rũ thay phiên khung cửa sổ ai ơi khát nắng tôi chẳng thấy cha tôi khăn buông rát trắng những ng sống bên tôi nơi ấy thuyền trôi về bên mong bình yên nơi này thôi hãy cười lên
những ng sống bên tôi vẫn tồn tại vẫn ở đây nhưng xa lắm đây trái tim của mẹ con cứ sống theo cách của con cầm thêm 1 con dao lặng lẽ cứa vào đây con trưởng thành hơn trước nhưng giờ con thành đứa nào đây ta là kẻ vô tâm vậy vì sao ta khóc? bởi vì ta chẳng gom đc từng niềm vui lăn lóc ta cướp từng nụ cười từ những ng yêu ta ta trả công cho người bằng niềm tin vụn vỡ giả dối điêu ngoa nhưng ta nào có phải sỏi đá thờ ơ ta xin dằn vặt xin cứ để thời gian đâm chém thanh xuân in hằn mặt vạt áo mới rồi cũng buông màu chân phương của bụi cát đời vội khát ngày hôm qua lòng cứ như nắng hạ chẳng hiền hòa cho cam hãy cho tôi tự do trước ánh hoàng hôn để còn nhìn ra trời lam biếc cho hồn tôi thực tâm k còn câm điếc những ng sống bên tôi đừng đi xa quá xin hãy về thôi xin đừng đi xa quá xin hãy về thôi
Bình luận
{{(count_comment == 0)?(''):(count_comment+' Bình luận')}}
Những bình luận hàng đầu
{{comment.username}}
{{comment.content}}
{{item.username}}
{{item.content}}