Nhành đào bay bay thắm trời xa,
bóng hồng hoa lướt nhẹ qua.
Tựa mộng mung lung giữa ngày xanh, hồn ngẩn ngơ.
Phận duyên đưa ta đến gần bên vẽ nguyện xinh, có nào hay?
Ngày ngày qua đi giữa buồn vui thành tháng năm.
Ngàn đời bên ai ước cầu chi,
chỉ vậy thôi chẳng rời xa.
Tình này chôn sâu dưới ngàn xuân, người có hay?
Mộng đẹp dệt lên giữa ngàn sai,
biết sầu đau chẳng đường lui.( chẳng thấy đường)
Chỉ vì lưu luyến bóng hình ai, chẳng lỡ xa.
Lặng thầm trao đi ngàn duyên thắm, ngàn mơ ước,
ngàn vương vấn đến nơi người.
Để người mãi mãi ngàn sau chẳng lẻ loi.
Ngày ngày yên vui chẳng xa cách, luyện thiên kiếm,
luyện thiên sách đánh đàn cầm.
Vậy thì mãi mãi, vậy thì nhỏ bé, chẳng lớn lên.
Chỉ cần mãi mãi chẳng cần nuối tiếc.. ĐỂ ...BÊN... NGƯỜI
Bình luận
{{(count_comment == 0)?(''):(count_comment+' Bình luận')}}
Những bình luận hàng đầu
{{comment.username}}
{{comment.content}}
Xem thêm {{(((comment.count_sub_comment - comment.items.length) > 5)?'5':(comment.count_sub_comment - comment.items.length))}} câu trả lời
{{item.username}}
{{item.content}}