Một chiều kia em đến thăm anh Một chiều kia trời xanh rất xanh. Bước chân về lỗi hẹn hôm nào, lòng vương nối nhớ mong manh, mong manh. Chiều dần qua, anh cũng đi xa CHiều dần qua, tình cũng phôi pha. Biết đâu giờ anh vẫn nơi này, ghé thăm nhành cây, chiếc lá giờ đã úa tàn. Anh ra đi sao quá vội vàng để mưa rơi trên lối về Để cho bước chân em âu sầu và cứ thế, mãi không về. trong cô đơn em khóc não nề Xóa đi lối mòn anh về Để trên thế gian Nỗi buồn không tên.
Bình luận
{{(count_comment == 0)?(''):(count_comment+' Bình luận')}}
Những bình luận hàng đầu
{{comment.username}}
{{comment.content}}
Xem thêm {{(((comment.count_sub_comment - comment.items.length) > 5)?'5':(comment.count_sub_comment - comment.items.length))}} câu trả lời
{{item.username}}
{{item.content}}