Có lẽ.. Duyên phận đến đó chấm hết rồi.. Chắc không còn là gì nữa ký ức 1 người luôn bên tôi Bạc trắng thế thôi dần dần phai nhạt qua bờ môi Tình cảm này không đáng mang tội, hoặc giả vờ tin lời nói dối Tin em ah tin em, tin rằng tình cảm là không giả Nhưng tại sao mắt lại nhìn thấy em tay trong tay 1 kẻ lạ Rồi cứ từng ngày qua, con tim chết dần trong buốt giá Còn chờ đợi điều gì đã xa, chợt ùa về với khói thuốc và.. Chắc không phãi thế đâu, tất cả là do anh tưởng tượng Đúng không em nói đi em, tình ta dù có đi lạc hướng Anh vẫn vậy……vẫn yêu……vẫn luỵ…vương… Vẫn còn ở đó đoạn đường mưa ngày xưa còn yêu thương.. Thế là hết nhớ mong, mặt tình dạt dào như cơn xóng Khi mưa bất ngờ em nhớ không vòng tay ôm siết sưởi ấm lòng ấm nồng 1 nụ hôn thiết tha mong chờ khi em bước Tuổi hồng em còn mang.. Thì anh sẽ nhường em 1 điều ước..
[Mel:] Cầm bàn tay anh cố níu nhưng không thể giữ em được Thôi đành lòng quay bước đi chia đôi con đường Anh đã cố kiềm nén nỗi đau ngày qua..nhưng thôi đành xa khi nỗi đau vỡ oà Thầm vùi chôn kí ức xưa theo màng mưa.
[Ver 2:] Thời gian trôi qua trôi qua tới giờ tính sơ cũng đã gần được 3 năm rồi Cứ ngỡ vừa mới hôm qua đó thôi nhưng giờ em đã đi xa lắm rồi Chỉ còn một mình anh ngồi ở trong tối rối bời với đống kí ức về em Chỉ còn khoảng trống nửa hồn tổn thương như không trí thức về đêm Bao năm rồi đã trôi qua tình cảm ta đã không được đong đầy Giây phút này đã chia xa mất tất cả dường như đã không thấy Điều ta không trông mong đấy Nó lấy đi tất cả ở trong cuộc sống này Rồi em vứt bỏ đi 1 thằng xe đạp không điện như anh đây... Trước kia mọi thứ đâu xẩy ra ... Thì giờ này sẽ không kết thúc Tình duyên gạch ngang dấu phảy mà...phút cuối mình anh là kết cục Đợi chờ anh đợi chờ thêm 1 giây phút nào đó ... Để đặt câu hỏi vì sao Hạn chót của câu trả lời cũng anh tự hỏi vì sao Vì sao cả 2 đối phương chia đôi đường Vì sao chính giữa lại có ngã rẽ chia đôi hướng Vì sao giẫm nát lên trái tim anh bằng thứ giả dối kia nhân tạo Vì sao đội lớp mặt nạ đánh cắp trái tim của anh ...là vì sao.
[Mel:] Tình chia 2 .. Ta bước đi .. Em đã phải khóc nhiều Ngồi nơi đây tim nhói đau bước chân âm thầm Gió hỡi gió hãy mang đi những nỗi nhớ trong giá lạnh Để nơi này sẽ không còn buồn đau.
[Ver 3:] Đã từng nghĩ (x2) nếu 2 ta lạc mất nhau Thì có lẽ anh sẽ gục ngã vì con tim anh đang rất đau Dù cố giả vờ như chưa từng có Như chưa bắt đầu tại điểm dừng đó Nguời ta rời xa mày rồi tao xin con tim ơi đừng cố Gắng viết thêm vài câu, tự mình kết thúc nơi vực sâu Là nơi chứa đựng nỗi đau cùng những lời yêu thương cùng nhau Chỉ 1 lần 1 lần nữa thôi cảm nhận cảm giác đã từng đau Để rồi chấp nhận lùi lại 1 buớc huớng về phía em từ phía sau Nếu hạnh phúc đánh đổi nuớc mắt thì anh nguyện làm nguời trao đổi Hạnh phúc em lấy nuớc mắt anh cho vì thấy em buồn anh chịu làm sao nổi Không cần thiết, vì trong mắt em anh chính là niềm đau Đối với anh chỉ trong quá khứ mới chính là nơi ta tìm nhau Vậy thì sao? Chính là 1 kẻ đến sau Nó đành bất lực không thể lấp đầy khoảng trống ở trong em Vậy còn quá khứ đối với em thì chắc anh là kẻ không tên 1 nguời buớc đi về nơi xa, 1 nguời ở lại sẽ không quên Và trong đêm … anh lại nhớ.
[Mel]
[Ver 4]
[Mel]
[Ver 5:] Thời gian cũng dần qua mau…thắm thoát 3 năm ta không gặp lại Không biết giờ ở nơi đó…có người nào đã thế vai Để chăm sóc cho em từng đêm…như là ngày xưa anh còn anh bên cạnh Và có ai vỗ về cho em…như những lúc em ở bên anh Anh biết là nó sẽ đau…nhắc làm gì chuyện trong quá khứ Nhưng trước mắt lúc này chỉ 1 màu đen và từ giá như Giá như anh biết phận mình…anh không dám mà trèo cao Giá như quay về ngày đó…thì đâu té để rồi phải đau Anh vẽ bầu trời hạnh phúc…như chưa chắc anh là hoạ sĩ Gấp cho em 1000 con hạc giấy…nhưng đâu phải là kẻ tình si Chỉ hành trang mang vào cuộc đời…trên đoạn đường mà anh đang bước Khoảng cách em từ cho anh…thì làm sao mà anh biết được Anh chỉ là số mình nghèo…để em buông tay chạy theo vật chất Nhưng em àk hay nhớ 1 điều…tình cảm của anh là luôn thật nhất Biết làm gì ngay bây giờ…cũng 3 năm sau vẫn còn nhớ Có lẽ là do anh luỵ…biết vô vọng mà anh cứ chờ.
[Mel:] Một người đi tạm biệt nhau tại sao nhói ở trong lòng Biết xa anh là em fải theo bên người Nhìn thật lâu thở thật sâu…chỉ biết khóc nơi đấy lòng Khóc cho em Không thể bên anh như ngày xưa.
[Ver 6:] Yêu người khác để quên em là điều anh thực hiện Sẽ không còn đau vì người thay đổi rồi bật khóc đến hoá điên…. Tiền có thể cho em mua được tất cả gì em muốn Nhưng chắc có lẽ sẽ không mua lại được những gì em từng buông… Em đánh đổi một tình yêu……và em chọn lấy tình vật chất… Ngàn lời níu kéo cũng không giá trị ….đành chấp nhận 1 cái gật Uk thì xe đạp khác tay gas…khoong bằng người ta nên chấp nhận… Thầm trách số phận để ta gặp người…..rồi bật cười trách bản thân…. Thấm thoát một năm cũng trôi qua …..thời gian đã trả lời tất cả….
Bình luận
{{(count_comment == 0)?(''):(count_comment+' Bình luận')}}
Những bình luận hàng đầu
{{comment.username}}
{{comment.content}}
Xem thêm {{(((comment.count_sub_comment - comment.items.length) > 5)?'5':(comment.count_sub_comment - comment.items.length))}} câu trả lời
{{item.username}}
{{item.content}}