Đêm xuống mẹ bỏ đi
Mẹ chẳng nói thêm câu gì
Cha mất rồi cây cao gió lay
Nay vắng mẹ buồn đau tháng ngày
Cuộc đời chua cay kiếp mồ côi
Chén cơm nguội thiu em lót lòng
Ngoài kia gió giông chờ anh
Bắt con cua đồng bên sông.
Bao tháng ngày chờ mong
Giọt nước mắt rơi trong lòng
Anh gánh gồng nuôi em bấp bênh
Ôi nghĩa tình này sao đáp đền
Đường đời chênh vênh lắm mẹ ơi
Cớ sao mẹ đi xa cuối trời
Bỏ hai chúng con tuổi xanh
Héo hon giấc mộng không tròn.
Mưa chiều rơi tiếng ểnh ương buồn nức nở
Đêm trường nghe nát lòng thương lắm cha mẹ ơi
Tội nghiệp em tôi tấm thân héo gầy
Không cha không mẹ như đàn đứt dây
Lạc cung phím rồi
Mưa gió lạnh lùng rơi
Ngồi nghe ếch kêu vang trời
Như có lời mẹ ru thiết tha
Đâu biết mẹ rời xa mái nhà
Còn nồi canh rau lá mồng tơi
Nuốt không được trôi con khóc rồi
Trời cao thấu chăng lòng con
Nhớ cha thương mẹ vô cùng.
Bình luận
{{(count_comment == 0)?(''):(count_comment+' Bình luận')}}
Những bình luận hàng đầu
{{comment.username}}
{{comment.content}}
Xem thêm {{(((comment.count_sub_comment - comment.items.length) > 5)?'5':(comment.count_sub_comment - comment.items.length))}} câu trả lời
{{item.username}}
{{item.content}}