Ngồi buồn anh khóc trong màn đêm anh đau lắm em ơi
Chắc bây giờ em cũng đang như anh mà thôi
Chuyện mới hôm qua đâu rồi để giờ phút chốc rẽ đôi
Để hôm nay chia đôi vội một cuộc tình đắng môi.
Chuyện đời thường khó nói có phải không người ơi
Dù là yêu nhau đến mấy nhưng sự thật cũng như vậy rồi
Hãy để nỗi đau cuốn trôi như gió mây ngang qua thế thôi
Kết thúc là điều không muốn nước mắt rơi cũng chấp nhận buông (chia phôi)
[ĐK:]
Có lẽ trời cao thử thách bắt hai ta phải xa nhau
Cho ta được yêu nhau để nhận ra ta cùng một dòng máu
Hỏi ai có thể hiểu thấu chắc không ai cảm nhận được đâu
Yêu nhau đau khổ như vậy, yêu nhau cuối cùng cũng chia tay.
Người ta nói yêu được nhau thì phải có duyên có phận
Nhưng hai ta cũng có phận mà chẳng biết sao đời mình thật vô duyên
Chắc kiếp trước sinh ra ta yêu nhau nhưng vẫn còn vướng nợ đời
Để kiếp mình phải trả nhưng đó là tình anh em.
Bình luận
{{(count_comment == 0)?(''):(count_comment+' Bình luận')}}
Những bình luận hàng đầu
{{comment.username}}
{{comment.content}}
Xem thêm {{(((comment.count_sub_comment - comment.items.length) > 5)?'5':(comment.count_sub_comment - comment.items.length))}} câu trả lời
{{item.username}}
{{item.content}}