Căn phòng đêm em nhìn ra đèn khuya héo hắt trong bàn tay ly rượu không màu son đắng ngắt. Có ai qua đường đêm rất muộn màng, đã bao nhiêu lần ngồi đây rồi hóa lặng câm Có bao giờ bên em không còn ai, đêm nằm mơ chỉ hoa lá theo về. Lúc vui buồn em có nhớ gì tôi, có trối trăn cho cuộc tình xa xưa Có bao giờ bên em không còn ai, đi về đâu đời những ngã ba đường. Mỗi đêm về ai trong gương nhìn ra, ánh mắt quen hay một trời mưa bay Mưa bay mãi giống như không hề biết, tôi ở đây và em cách xa Mưa bay mãi những cơn mưa vội vã, nước mắt đêm đầy vơi cùng muôn sao.
Bình luận
{{(count_comment == 0)?(''):(count_comment+' Bình luận')}}
Những bình luận hàng đầu
{{comment.username}}
{{comment.content}}
Xem thêm {{(((comment.count_sub_comment - comment.items.length) > 5)?'5':(comment.count_sub_comment - comment.items.length))}} câu trả lời
{{item.username}}
{{item.content}}