Tôi sẽ dìu em về ngôi vườn cũ loang vết chân tàn phá Tôi sẽ dìu em thăm mái tranh hiền mà đành bỏ đi xa Ruộng vườn bơ vơ không lời hò tiếng hát Em thơ không cười theo cha ra thành Tìm lên dấu gành tìm tấm áo lạnh nuôi ấm thân.
Mười lăm năm trước đây em trong nôi Mẹ ngồi ru Lời ru Mẹ ước mơ trong tương lai đời con đẹp mãi Thời gian đã quá xa Cha đi mãi theo bụi cát dầy Tìm thấy đâu tìm thấy đâu hơi ấm trong chiều nay.
Quê cũ còn đây giờ không tìm thấy muôn sắc hoa hàm tiếu
Đây mái trường xưa đây những con đường nằm lặng ngóng tin ai Ngày về hôm nay bằng giòng nước mắt Quê hương điêu tàn đau thương cơ hàn Người cứ đứng nhìn ngày tháng chết dần bên lũy tre.
Bình luận
{{(count_comment == 0)?(''):(count_comment+' Bình luận')}}
Những bình luận hàng đầu
{{comment.username}}
{{comment.content}}
Xem thêm {{(((comment.count_sub_comment - comment.items.length) > 5)?'5':(comment.count_sub_comment - comment.items.length))}} câu trả lời
{{item.username}}
{{item.content}}