Ngồi giữa bóng tối nghe gió đêm miên man... Chẳng có tiếng nói đôi mắt khuya sương giăng...hạnh phúc mong manh... ...biết có đời ta đi tìm ... Hạnh phúc mong manh như dấu sương chưa phai... Cả những tiếc nuối xin hãy tan đi theo những cơn mưa...gần lắm mà như vô tình.
Ngày xa em mưa hay nắng...trời mưa nắng riêng anh nhói lòng. Ngày xa em bốn bề gió...bài hát quen hát cho đêm tặng người. Về không gian ngày ta yêu...dòng sông vắng say mê chiều bất tận. Mưa níu chân sông đưa thuyền...tỉnh ra mới thấy mình lênh đênh.
Ngồi giữa bóng tối xin hãy mang em đi...về đâu nơi đâu xin hãy mang em đi. Những chuyến xe về phía nào đến chân trời...
Bình luận
{{(count_comment == 0)?(''):(count_comment+' Bình luận')}}
Những bình luận hàng đầu
{{comment.username}}
{{comment.content}}
Xem thêm {{(((comment.count_sub_comment - comment.items.length) > 5)?'5':(comment.count_sub_comment - comment.items.length))}} câu trả lời
{{item.username}}
{{item.content}}