Phố cũ vẫn đây bàn tay xưa đâu rồi, một mình cô đơn trong đêm quạnh vắng Thấp thoáng dáng ai hồn như lướt qua bên thềm, nụ hôn khi xưa sao nỡ lãng quên Nuối tiếc để chi ngồi đây khóc than được gì người mau quên ta sao ta còn nhớ Muốn cất tiếng ca lòng sao bỗng dưng nghẹn ngào chuyện tình đôi ta sao nỡ trống phai
[ĐK:] Gió ơi gió có thấu chăng tôi và mây xin chớ khóc chi Để cho mưa thêm rơi nỗi đau thêm đầy để lòng ta thêm đắng cay Nắng ơi nắng, hãy đến nơi đây và lau dùm khóe mắt ai Một giọt sương long lanh khẽ rơi trên cành càng quên sao thêm nhớ nhung
Nuối tiếc để chi ngồi đây khóc than được gì người mau quên ta sao ta còn nhớ Muốn cất tiếng ca lòng sao bỗng dưng nghẹn ngào chuyện tình đôi ta sao nỡ trống phai Cố nén xót xa vượt lên nỗi đau trong đời nguyện không thương ta ai thương mình đây Chiếc lá khẽ rơi thời gian trống qua bên đời rồi chồi non kia sẽ rất xanh
ĐK: Thấp thoáng bên đời nụ hồng xinh tươi nắng đến đây rồi mỉm cười đi em Hãy cất tiếng ca trãi lòng muôn phương, nuối tiếc thêm chi...Một tình yêu thương.
Gió ơi gió có thấu chăng tôi và mây xin chớ khóc chi Để cho mưa thêm rơi nỗi đau thêm đầy để lòng ta thêm đắng cay Thấp thoáng bên đời nụ hồng xinh tươi nắng đến đây rồi mỉm cười đi em Hãy cất tiếng ca trãi lòng muôn phương, nuối tiếc thêm chi...Một tình yêu thương.
Bình luận
{{(count_comment == 0)?(''):(count_comment+' Bình luận')}}
Những bình luận hàng đầu
{{comment.username}}
{{comment.content}}
{{item.username}}
{{item.content}}