Đã quen rồi chơ vơ từng đêm Đã quen rồi ly cà phê đắng thêm đắng Đã quen rồi lơ phơ cần ai Đã quen làm thân riêng ta mình ta trong gương Ta khác gì đâu là con thiêu thân cho màn đêm Đốt sinh lực trên đầu ly cà phê ngày qua ngày Ta soi mặt ta, ta soi hồn ta qua màn gương Ta soi đời ta ngày mai mờ xa trong màn sương Ta quen đời trôi thật nhanh êm ru trong tình em Nay không còn em ta ru tình ta u mê cho đoạn ngày Ta quen trơ thân lơ ngơ với màn đêm Ta quen mua vui để ta qua những âu lo suy tư chuyện buồn
Ver1- Đen: Đừng mang yên vui vì đã từ lâu ta quen âu lo cuộc đời Đừng cho thêm đường vào ly cà phê, đã quen vị đắng nụ cười Đừng mang thêm nắng vào mưa ,đừng xua im ắng giờ trưa Đừng khua màn sương kí ức rêu xanh phủ đầy trên mái nhà xưa mưa rơi phố vắng,vẫn còn đọng lại chút hương ngọc lan cay nơi sống mũi mưa nơi đáy mắt vẫn chưa kịp tan ta đi vào trong sương mờ, biết đâu được ai đang chờ ta thu vào đêm ,đêm dang vòng tay,ngồi đợi đồng hồ kia sang giờ ai buông tiếng đàn, đang ngân phím dài, ai nâng gót hài em qua đời tôi giếng cạn, em xõa tóc dài , em tủi xuân thì đương hoa tôi là bông hoa lạc loài, ngêu ngao tôi ca 1 bài có chăng tiếng hát sẽ mang nỗi đau tan ra 1 vài…. đời tôi quen ánh nắng nhạt nhòa rồi lơ ngơ như đi lạc nhà ngại ngùng, khép nép bỡ ngỡ như vịt lạc giữa bầy thiên nga Ta đã quen rồi bao nhiu đêm Khói thuốc ngập phòng, phòng chật thêm Tự thu hồn mình,ru cuộc tình,chút hơi ấm *g ngực em Ai mang thân ta liêu xiêu,đoạn đường tiêu diêu, ngày qua ngày Ai mang cho ta kho báu 1 đời phiêu lưu, tay qua tay Ai mang yên vui về trên khung cửa bày tay em gầy gò Ta mang cho em chút nắng cuối thu,nhận lại nỗi nhớ đang giầy vò
Chorus…
Ver 2- JGKiD: Vì đã lỡ quen thói quen cho mình ôm chặt lấy mọi thói quen Vì lỡ ôm thân nặng lòng vì trong khi sống mình lỡ ngấm men Quen rồi bản chất nửa nạc nửa mỡ sống tốt bon chen giữa đen Trộn khi pha trộn lắm khi quan điểm nó đỡ Lất phất lơ phơ hằng đêm Chuyện mình không bớt không thêm Kể đi kể lại với mình lắm khi thấy nhạc chen vài câu chửi cho có vị nêm Và quen chiếc bóng 1 mình rồi Nhớ men chan chát vị tình rồi Quen nhấp hằng đem để đắng và nông cà phê nó lái cho hồn trôi
Bridge : Lạ đâu vị chát vị đắng trên đầu môi Lạ đâu màn đêm về giăng cho bồi hồi Lạ đâu vòng tay của ai đã vội xa Lạ đâu mình ta những ngày qua
Bình luận
{{(count_comment == 0)?(''):(count_comment+' Bình luận')}}
Những bình luận hàng đầu
{{comment.username}}
{{comment.content}}
Xem thêm {{(((comment.count_sub_comment - comment.items.length) > 5)?'5':(comment.count_sub_comment - comment.items.length))}} câu trả lời
{{item.username}}
{{item.content}}