Trời đầy những mây sáng bước chân về con phố quen bỗng nghe lòng bao nỗi sầu ôi thời gian đã rêu phong ai .
Đừng cười nói em nhé để ta còn vơ chút buồn dắt tay về con phố này em còn không những ngây thơ xưa .
Hát lên hỡi con tim khốn khó cúi xuống để thấy nhau đà rêu phong bấy lâu .
Hát lên hỡi tương lai yếu đuối cúi xuống để thấy nhau đã rêu phong bấy lâu .
Đời còn lấm ma quái khiến bao người quen lối về để ta lòng muôn nồi sầu em lặng quen dối gian như ma .
Ngày còn lắm đêm tối nếu em lặng quen yếu hèn nếu em lặng quen cúi đầu em ngày mai biết sẽ ra sao .
Hát lên hỡi con tim khốn khó cúi xuống để thấy nhau đà rêu phong bấy lâu .
Hát len hơi tuơng lai yếu đuối cúi xuống để thấy nhau đã rêu phong bấy lâu
Bình luận
{{(count_comment == 0)?(''):(count_comment+' Bình luận')}}
Những bình luận hàng đầu
{{comment.username}}
{{comment.content}}
Xem thêm {{(((comment.count_sub_comment - comment.items.length) > 5)?'5':(comment.count_sub_comment - comment.items.length))}} câu trả lời
{{item.username}}
{{item.content}}