Ver 1 – JGKiD: Lết xong rồi lê, mình giờ thì bết xong rồi bê Gì mà hết nhưng còn tê, nên là chết vẫn còn mê Chuyện không có kết trôi lê thê Không cam kết không hẹn thề Chuyện làm mình mệt nhưng mà phê Chuyện không có tên nó làm mình quên cha đường về Tính mình sớm nắng chiều mưa tuy hãm nhưng mà real Nhạc mình nhăng nhăng nhít nhít làm xàm nhưng được cái nó feel Mình nhắc mình rằng đời nhiều hẩm hiu nhưng sống thì nó cứ phải chill Ấy mà lắm khi nghê nga ê a chuyện đời sao mình ngồi chơ lại buồn thiu Ờ thì cũng biết duyên số tự nhiên nó vồ Ấy mà lá ngọc cành vàng mấy khi yêu được xích lô xe thồ Ấy là cái đêm mọi chuyện mình hao hao lao đa lao đao mơ hồ Nàng Tình bỏ mình đi mất để lại có mình lơ ngơ lên đồng với nàng Rồ Nhặt vài yêu đương lên rồi đốt, đếch kare ngày mai hay ngày mốt Đếch kare đời xoay vòng đến ngột, mấy chuyện thị phi buồn nôn Xả vài ưu tư vào bể phốt, mang đám âu lo đem đi chôn Một khi đã lên cơn rồ thì thôi mình bay cho mất hồn Chorus – JGKiD: Lết xong rồi lê, mình giờ thì bết xong rồi bê Gì mà hết nhưng còn tê, nên là chết vẫn còn mê Chuyện không có kết trôi lê thê Không cam kết không hẹn thề Chuyện làm mình mệt nhưng mà phê Chuyện không có tên nó làm mình quên cha đường về Ver 2- Đen: Có cái đường về mà cũng quên, thằng này đúng là thằng rồ Chắc nó cô đơn cũng vì hẹn hò nhưng lỡ quên mất đường nhà bồ Cơn rồ cứ như hoa cải vàng óng cả mùa thu Và người rồ cứ như lão bạch tay cầm chai rượu vừa đi lại vừa tu Chuyện không cần đầu , không cần cuối, sống không cúi đầu Đời không cần giàu, nhạc không cần muối vẫn tỏa không thể giấu mùi Tình nhẹ tựa lông, mộng là bông đời vô ngả lông bông Lắm khi mất công cứ cố vượt sông lại sợ bờ kia không đông Năm thì mười họa vui được mấy chốc cả đời trăm mối tơ vò Thân này mời quạ nó cũng không xơi, cảm xúc đáy nước tôi mò Í a í à, Rồ í a mày ơi mày ngủ cho ngoan Ta mò chút cảm về treo trong ngực đoạn tháng nuôi đàn tình con Lại cười hề hề ngô nghê như là con bê đang đeo tạp dề Xào vần nấu nhịp rồi ủ men tình từ Giêng tới khi Chạp về Chuyện kể có người họa sĩ tài ba cứ mãi cố vẽ hồn mình Kết quả bức tranh một con quái vật khiến ông sợ hãi thất kinh Lại kể có 1 anh chàng thư sinh muốn đấm thằng khốn trong gương Nhưng rồi lại tự đấm mình vì nhìn cái bóng hiền lành lại thương Thôi thì người tỉnh ta rồ , có khác gì nhau đâu Chỉ là ta ít người đông, chân lý hay nằm chỗ lâu nhâu
Bình luận
{{(count_comment == 0)?(''):(count_comment+' Bình luận')}}
Những bình luận hàng đầu
{{comment.username}}
{{comment.content}}
Xem thêm {{(((comment.count_sub_comment - comment.items.length) > 5)?'5':(comment.count_sub_comment - comment.items.length))}} câu trả lời
{{item.username}}
{{item.content}}