Lại một ngày trôi qua thật nhanh mong manh, bao cô đơn hằn sâu trong anh, đôi vai đã mỏi mệt
Qua tháng năm dài, chẳng còn dì bên nhau làm chi thêm đau, im lặng rồi cũng nói ra câu chia ly từ đây
Mãi không quay trở lại
Chơi vơi trừng đêm, nhớ em lòng anh nhói thêm, nhớ bao ngày xưa ấm êm, vẫn trong anh giây phút êm đềm
Nhưng khi biệt ly chỉ anh còn cay khóe mi, chắc em chẳng mong tiếc chi...
Phải đợi chờ đến lúc nỗi buồn nào vơi,
Phải ngậm ngùi nhớ đến giấc mơ chẳng thể vơi
Còn điều gì níu lấy những kỷ niệm xưa đánh rơi (wo wo)
Phải đợi chờ đến lúc nỗi buồn nào vơi,
Phải ngậm ngùi nhớ đến giấc mơ chẳng thể vơi
Còn điều gì níu lấy những kỷ niệm xưa đánh rơi (wo wo)
Bình luận
{{(count_comment == 0)?(''):(count_comment+' Bình luận')}}
Những bình luận hàng đầu
{{comment.username}}
{{comment.content}}
Xem thêm {{(((comment.count_sub_comment - comment.items.length) > 5)?'5':(comment.count_sub_comment - comment.items.length))}} câu trả lời
{{item.username}}
{{item.content}}