Ngày xưa như bao em thơ, tôi thường vẫn ước muốn những ánh sáng đến với tôi vinh quang
Mơ về phía lấp loáng những ánh sáng muôn ngôi sao trên cao
Ôi giấc mơ diệu kỳ!
Ngày xưa tôi chưa lo âu, chưa từng biết bóng tối ánh sáng có sống với nhau trong nhau
Tôi chỉ biết cứ hát cứ cố gắng hát hết con tim non
Ôi giấc mơ có còn!
Và người ta nói...
Sẽ đến lúc mất mát tôi trắng tay...
Nếu cứ sống non nớt như bé thơ...
Ôi khen chê quá nhiều...
Nhưng tôi vẫn muốn là chính mình
Vẫn sống vẫn hát vì chính mình
Dám nghĩ dám nói về chính mình
Vinh quang hay không ở chính mình....
Ngày hôm nay tôi đã lớn, tôi thường sống với những ước muốn sống với những ai như tôi
Tôi nhìn rõ bóng tối ánh sáng với những trắng đen lập loè
Tôi vẫn không ngại ngần!
Ngày hôm nay tôi vẫn hát, tôi thường hát những khúc hát sáng những khúc hát mang yêu thương
Không cần biết ánh sáng bóng tối có sống với nhau trong nhau
Tôi vẫn yêu cuộc đời....
Bình luận
{{(count_comment == 0)?(''):(count_comment+' Bình luận')}}
Những bình luận hàng đầu
{{comment.username}}
{{comment.content}}
Xem thêm {{(((comment.count_sub_comment - comment.items.length) > 5)?'5':(comment.count_sub_comment - comment.items.length))}} câu trả lời
{{item.username}}
{{item.content}}