Thà rằng tôi không nhìn thấy, thật lòng tôi chẳng muốn tin
Buổi chiều hôm nay trong cơn mưa bay, thấy em với người
Tay trong tay, kề môi tình đắng cay không thành câu
Người ơi, sao em đành như thế?
Trời cao như đã sụp đổ một người tôi đã quá yêu
Nào ngờ người tôi yêu nhất, lại làm lòng tôi đau buồn
Để tôi phải chịu bao đàm tiếu nhân gian thị phi
Có lẽ lời nói của bao người quá đủ rồi.
Một người đã nói, em đã không chung tình, mà tôi vẫn không nghi ngờ
Hai người đã nói em chỉ lừa dối thôi, sao tôi vẫn tin vào em
Chiều chiều sáng sáng em cứ đi khuya về, mà tôi vẫn luôn tin người
Đến người thứ 5, người thứ 10 cũng nói, có lẽ bởi tôi đã lầm.
Bình luận
{{(count_comment == 0)?(''):(count_comment+' Bình luận')}}
Những bình luận hàng đầu
{{comment.username}}
{{comment.content}}
Xem thêm {{(((comment.count_sub_comment - comment.items.length) > 5)?'5':(comment.count_sub_comment - comment.items.length))}} câu trả lời
{{item.username}}
{{item.content}}