Ngày xưa anh bước trên con đường Đường ngày xưa anh cùng em bước Dẫu mưa buồn cứ rơi Thì ở nơi bên cạnh anh vẫn mãi là em.
Ngày hôm nay bước trên con đường Đường giờ đây một mình anh bước Dẫu mưa buồn cứ rơi Thì ở nơi bên cạnh anh vẫn chẳng là em.
Bao lâu nay anh không thể nói rằng Bên em là điều anh khát khao Luôn mong bên em nhưng vì thân phận Một mình ngậm ngùi yêu em mãi... (Giờ đành ngậm ngùi xa em mãi...)
Giờ anh phải làm sao ngỡ để được trở về Trách làm sao hết khi ngày xưa đã Quan tâm và chăm sóc em Rồi vô tâm anh hững hờ ngay lúc em cần anh.
Nào anh có biết lúc ấy anh sẽ thế này Không còn em không còn niềm vui nữa Chắc sau này không dám yêu người tiếp theo Để không còn ai khổ đau lần sau.
Tình yêu đó thề dấu kín trong tiềm thức này Dẫu ngàn thu cũng chẳng thể quên hết Đến bao giờ hình bóng em dần nhạt phai Đến bao giờ anh mới quên được em.
Dù anh có biết trước hết câu chuyện thế này Nhưng làm sao để cùng em đi mãi? Vì đoạn đường hạnh phúc kia nhiều trông gai Chẳng bao giờ anh dám yêu một ai.
Bình luận
{{(count_comment == 0)?(''):(count_comment+' Bình luận')}}
Những bình luận hàng đầu
{{comment.username}}
{{comment.content}}
Xem thêm {{(((comment.count_sub_comment - comment.items.length) > 5)?'5':(comment.count_sub_comment - comment.items.length))}} câu trả lời
{{item.username}}
{{item.content}}