Ngày nào đôi ta lớn cùng nhau ước mong trầu cau mau kết thành mà giờ đây anh bỏ đi đâu sao để cho em héo hon lòng đau từng ngày anh vẫn nhớ thương em nhớ xưa cùng nhau chung mái trường cớ sao bây giờ đôi đường biệt ly thêm nhớ thương đoạn trường chua cay lắm người ơi cánh hoa rụng rơi thân rã rượi còn gì đâu em do số trời nên chúng ta lìa đôi rồi thời gian qua mỏi mòn trông phấn son nhạt phai đôi má hồng người đành ra đi để em chờ mong chờ tin anh đã bao mùa đông chiều chiều anh đúng ngóng trông em cách xa đại dương anh vẫn chờ tiếc câu duyên nợ em giờ làm cô xóm trên đừng buồn anh ơi trách hờn chi số ta nợ duyên không có gì đành lòng sao em đi lấy chồng dong phụ tình anh ơi hò hò ơi ơi hỡi ơi hò ngồi ru con trách sao ông trời chia rẽ đời 2 đứa hai nơi tình đôi ta như lục bình trôi lỡ duyên rồi đau buồn thế thôi dòng sông trôi tình yêu chết rồi em bây giờ hóa phụ mồ côi chuyện đời trái ngang nên cuộc tình tan nào ngờ ông tơ kết nhầm duyên xát sơ đời con nay úa tàn trời bày chia li cho lỡ làng duyên phận đời ta
Bình luận
{{(count_comment == 0)?(''):(count_comment+' Bình luận')}}
Những bình luận hàng đầu
{{comment.username}}
{{comment.content}}
Xem thêm {{(((comment.count_sub_comment - comment.items.length) > 5)?'5':(comment.count_sub_comment - comment.items.length))}} câu trả lời
{{item.username}}
{{item.content}}