Công viên chiều nay, từng cơn gió ru hồn
Hàng ghế vẫn có bóng ai như đợi chờ
Phố xưa, thương nhớ thuở đôi ta tay nắm tay
Mình đã bên nhau phút giây, ôi quá nồng say!
Ta đi về đâu, đêm vừa nối theo ngày
Và hình bóng chắt chiu thêm bao nỗi buồn
Dẫu em, nay đã cách xa ta mất rồi
Mà sao nơi đây anh vẫn mơ hoài kỉ niệm qua.
Biết rằng, phải rất khó quên đi tình ta
Bởi hình bóng dáng ấy nay xa thật xa
Thế mà vẫn nhớ mãi không bao giờ nguôi
Tiếc thương hoài mối tình qua!
Bình luận
{{(count_comment == 0)?(''):(count_comment+' Bình luận')}}
Những bình luận hàng đầu
{{comment.username}}
{{comment.content}}
Xem thêm {{(((comment.count_sub_comment - comment.items.length) > 5)?'5':(comment.count_sub_comment - comment.items.length))}} câu trả lời
{{item.username}}
{{item.content}}