Về lại thăm ngoại ô, con đường mòn lá đổ Nghiêng nghiêng bóng dừa, kề san sát mấy cội bè tây Còn đây luỹ tre, kia bến nước,con đò Nơi ấy ta hẹn hò, giờ không thấy bóng người xưa đâu.
Nhìn dòng sông lặng trôi, hoa lục bình tím nở Cô em láng giềng, giờ quên hết những lời thề xưa Đành sao hỡi em, em tách bến sang bờ Gương nước chưa phai mờ Mình chung bóng những ngày bên nhau.
Hẹn ước mai sau, mình nên duyên nên nợ, nên vợ, nên chồng Anh sẽ là ông giáo làng ta, cùng dựng căn nhà lá Em thêu thùa may vá bên đàn con trẻ nô đùa.
Giờ còn đâu mộng mơ, con đò tình đã lỡ Em khua mái chèo về bên ấy với người giàu sang Lòng anh nát tan, thương số kiếp cơ hàn Nên em đã sang sông rồi, thôi còn gì đâu mà mong.
Bình luận
{{(count_comment == 0)?(''):(count_comment+' Bình luận')}}
Những bình luận hàng đầu
{{comment.username}}
{{comment.content}}
Xem thêm {{(((comment.count_sub_comment - comment.items.length) > 5)?'5':(comment.count_sub_comment - comment.items.length))}} câu trả lời
{{item.username}}
{{item.content}}