Chợt tỉnh giấc giật mình giữa đêm, ngỡ như bước chân anh về Đánh thức cơn mê sao quá não nề Vì ta đã mãi xa rời nhau Chợt tỉnh giấc chỉ còn nỗi đau, tiếng yêu nay đã phai màu Cần lắm nơi đây, cần nắm đôi tay Với những yêu thương nay đã vụt bay.
Thôi thì em sẽ quên hết, vì tình mình Nay đã chết, tình ta như thoáng cơn mơ Nay đã xa bến bờ, níu kéo cũng chẳng được chi Vì anh đã quay mặt đi, bỏ lại mình em Với nỗi yêu thương ngày mai nơi chốn xa đó Sẽ còn đôi vòng tay, ôm lấy em những đêm đông lạnh giá Những tháng năm tuyệt vời, nay đã xa thật rồi Tình ta như áng mây cuối trời.
Bình luận
{{(count_comment == 0)?(''):(count_comment+' Bình luận')}}
Những bình luận hàng đầu
{{comment.username}}
{{comment.content}}
Xem thêm {{(((comment.count_sub_comment - comment.items.length) > 5)?'5':(comment.count_sub_comment - comment.items.length))}} câu trả lời
{{item.username}}
{{item.content}}