Nhiều khi tôi ngồi bên trang nhật ký, lắng tâm tư xuôi về bao tháng năm xa mờ, lòng dâng lên bao niềm thương không bến bờ, còn kiếm đâu được thời học sinh sông nên thơ.
Nào khi lên trường trong bao chiều nắng, bước đi bên nhau cầm chung nón che mái đầu, nào khi mưa chùm chung manh áo màu, măc gió mưa lạnh lùng mình vẫn vui gần nhau.
Đã lâu rồi, chia ly đôi nơi, hoa học sinh thôi thăm tươi. Nón nghiêng buồn, mưa rơi cô đơn không còn bên nhau đến trường.
Trương xưa nay biệt xa hai người cũ, lối đi năm xưa quạnh hiu đứng im u sầu, thời gian qua niềm thương không úa màu, nhật ký nay còn mà người cũ đi về đâu.
Bình luận
{{(count_comment == 0)?(''):(count_comment+' Bình luận')}}
Những bình luận hàng đầu
{{comment.username}}
{{comment.content}}
{{item.username}}
{{item.content}}