Thật là khó để tìm cảm xúc khi trong đầu trống rỗng Thật là khó để tìm hạnh phúc khi sự chờ đợi chỉ còn là hoài mong Tất cả những gì xảy ra tao sẽ xếp vào 1 góc Để khi nhớ - khi buồn – nước mắt rơi và tao lại khóc Khi giọt nước mắt lăn dài trên má – cũng chính là lúc sai lầm đánh mất đi tất cả đôi cánh mệt tao biết phải bay về đâu bay về nơi yêu thương tao đã đi khá lâu những con người bên tao có những ai là thật lòng và những gì tao làm kết quả nhận dc là vô vọng tao muốn đốt cháy cái cảm xúc – muốn đốt cháy đi quá khứ muốn đốt cháy những kỹ niệm – tìm về chốn bình yên homie mày gọi tao – những ai cần thì gọi tao nhưng lúc cô đơn thì chỉ còn lại tao với tao tao kg muốn viết nhạc buồn nhưng biết làm sao được tao kg muốn biết kg muốn nghe không muốn thấy những gì của lúc trước
mel:
vẫn đi tìm – đôi chân kg mệt mõi lẽ bong con đường cuối phố vẫn còn 1 người đứng đợi khi màn đêm buông xuống cũng chính là lúc khói trắng kia dần tan và khi mặt trời dần sáng cũng chính là lúc tâm hồn ta hoang mang ta sợ đối diện với hiện thực chỉ muốn quá khứ là mãi mãi ta sợ ngày mai lại đến ta sợ cảm xúc trong ta đang dần chết và cái ta cần là hạnh phúc nhưng trong phút chốc hah hạnh phúc đó cũng vụt bay
ver2:
đã biết bao lần ta tự trách tự dằn vặt hối hận với những gì đã gây ra đã biết bao lần thấy hình bong mẹ già đứng chờ con 3 sáng ngoài ô cửa đả biết bao lần nước mắt em rơi chỉ vì yêu thương với anh kg dc như lời hứa và biết bao lần/ thay đổi/ thời gian vẫn cứ trôi nhưng vẫn là con đường củ tất cả những gì khi xưa chỉ xin sẽ mãi là quá khứ ta lại nhớ về ngày mưa lang thang cùng đám bạn vào những ngày trưa cuộc đời ngọt ngào như sữa mẹ hay mang vị đắng ly café có cả vị cay pha vào đau xót lẫn vào 1 chút mùi vị của đam mê gục ngã giúp ta đứng dậy nhưng đâu ai biết vết thương này vẫn mãi còn đây hơn 20 mấy năm qua tự hỏi ta đã làm gì giúp ích cho người thân hay vẫn là thằng ăn bám vẫn còn ham chơi mà đánh mất đi bản thân
mel:
vẫn đi tìm – đôi chân kg mệt mõi lẽ bong con đường cuối phố vẫn còn 1 người đứng đợi khi màn đêm buông cũng chính là lúc khói trắng kia dần tan và khi mặt trời dần sáng cũng chính là lúc tâm hồn ta hoang mang ta sợ đối diện với hiện thực chỉ muốn quá khứ là mãi mãi ta sợ ngày mai lại đến ta sợ cảm xúc trong ta đang dần chết và cái ta cần là hạnh phúc nhưng trong phút chốc hah hp cũng vụt bay
ver3:
ta lại nếu như nếu như ta bĩnh tĩnh biết chọn thời điểm để dừng lại cuộc đời ta còn dại hay là đam mê đánh đổi tất cả vào ngày mai ta lại nếu như nếu như ta kg mắc phải sai lầm thì quãng thời gian đó ta đâu phải sống trong ân hận vẫn còn iêu nhưng đành phải nói lời chia tay vẫn mãi như vậy vẫn 1 mình trước khung cửa cơn gió kia khẽ lung lay
Bình luận
{{(count_comment == 0)?(''):(count_comment+' Bình luận')}}
Những bình luận hàng đầu
{{comment.username}}
{{comment.content}}
Xem thêm {{(((comment.count_sub_comment - comment.items.length) > 5)?'5':(comment.count_sub_comment - comment.items.length))}} câu trả lời
{{item.username}}
{{item.content}}