Ta tựa vào thân xác ta buồn đau.
Thêm một lần đứng lên vào đời
với nụ cười siêu thoát, vĩnh hằng trong ta.
Nụ cười lạc trong giấc mơ.
Nụ cười lạc trong tiếng than.
Nhói buốt nỗi khát khao vào đời.
Dường như ta có cười như khóc.
Khi dỗ dành nỗi đơn độc xác thân mồ côi.
Dường như ta có cười như thế.
Trong mỗi lần gượng đứng lên vào đời.
Bình luận
{{(count_comment == 0)?(''):(count_comment+' Bình luận')}}
Những bình luận hàng đầu
{{comment.username}}
{{comment.content}}
Xem thêm {{(((comment.count_sub_comment - comment.items.length) > 5)?'5':(comment.count_sub_comment - comment.items.length))}} câu trả lời
{{item.username}}
{{item.content}}