Bài hát: Xin Đừng Bỏ Con Rơi
Tác giả: Phú Tiến Phú
Chửa lên hai tuổi đời cha đã bỏ rơi tôi xây tình mới
Chửa lên năm tuổi đời mẹ cũng bỏ rơi tôi về với người
Từ đó thân tôi như cánh cò trong bão dông
Hôm nay ở với ngoại ngày mai ở với dì
Tôi thương bao mảnh đời mang kiếp sống như tôi trong trời đất
Tôi thương bao mảnh đời giọt nước mắt chan cơm ở với người
Gào thét trong đêm nhưng chợ đời ai lắng nghe
Đôi tay luôn nhọc nhằn lòng luôn mang nỗi buồn
Nhiều đêm thức giấc thấy bão dông ùa về
Biết có người co ro ngoài mưa gió
Trong đó có trẻ mồ côi nhìn hang đêm tăm tối
Ngồi như tôi thủa nào ôm bụng đói khóc một mình
Đi qua cơn bão lòng tôi sống sót sau cơn đau lặng lẽ
Nên van xin với đời đừng để bỏ con rơi ngoài nẻo đường
Đừng để đam mê gieo gánh nặng cho thế nhân
Tình thân không để đùa cốt nhục không để quên
Bình luận
{{(count_comment == 0)?(''):(count_comment+' Bình luận')}}
Những bình luận hàng đầu
{{comment.username}}
{{comment.content}}
Xem thêm {{(((comment.count_sub_comment - comment.items.length) > 5)?'5':(comment.count_sub_comment - comment.items.length))}} câu trả lời
{{item.username}}
{{item.content}}