Ngày xưa khi quen nhau Em nói yêu thật nhiều Để từng chiều dìu nhau dưới hoàng hôn Màn đêm vừa buôn, ánh trăng vừa nhô lên Trên cát vàng mình nguyện thề lứa đôi Ngồi bên nhau ta ngắm ánh trăng trôi Chia sẽ bao chuyện vui Thời gian trôi thật mau Tình yêu cũng phai màu Đường đời ai biết trước ngày sau Ngày hôm qua còn nhau, mà hôm nay xa rồi Chỉ vì đam mê những cuộc chơi Người ra đi như ánh trăng trôi, lanh đanh giữa biển khơi
Đk: Đành sao người ơi em bước đi thật xa, để tôi ngồi đây ôm sầu bao buồn bã. Giá như ngày xưa ta chưa quen gì nhau. Thì ngày hôm nay sẽ không khỗ đau. Tại sao giờ đây em nói câu bịệt ly. Vì sao ngày xưa em thề yêu mình tôi. Để rồi hôm nay lại gieo bao đắng cay vào bờ cát trắng tan biến như tình yêu, xưa và nay.
Bình luận
{{(count_comment == 0)?(''):(count_comment+' Bình luận')}}
Những bình luận hàng đầu
{{comment.username}}
{{comment.content}}
Xem thêm {{(((comment.count_sub_comment - comment.items.length) > 5)?'5':(comment.count_sub_comment - comment.items.length))}} câu trả lời
{{item.username}}
{{item.content}}