Ngày không anh đêm càng xa lánh
Giọt nước mắt mơ màng rơi nơi cuối đường
Người không nói em càng đau nhói
Vì cớ chi yêu mà toàn hờ hững.
Em buông làn tóc trong căn phòng băng giá
Một thời chất chưa tình yêu có anh
Tay em lạnh quá biết khi nào anh tới
Ôm em hôn em đẹp như lúc xưa.
Yêu anh buồn lắm nhưng em lỡ mê lỡ say lỡ thời
Lỡ biết đâu sớm anh lại ghé chơi
Yêu anh buồn lắm nhưng em cứ khờ cứ điên cứ nhớ
Nhớ hết năm tháng về sau.
Ngày anh đi em buồn biệt li
Người vẫn hôn em và nói em hãy chờ
Bình minh ấy hoa tàn trong mây
Lần cuối em nghe từ anh lời trìu mến.
Mưa rơi thổn thức phất phơ mờ nỗi nhớ
Giọt buồn lang thang chông chênh mắt em
Anh như làn gió mới đây chẳng còn đó
Thanh xuân em nương nhờ những giấc mơ.
Bình luận
{{(count_comment == 0)?(''):(count_comment+' Bình luận')}}
Những bình luận hàng đầu
{{comment.username}}
{{comment.content}}
Xem thêm {{(((comment.count_sub_comment - comment.items.length) > 5)?'5':(comment.count_sub_comment - comment.items.length))}} câu trả lời
{{item.username}}
{{item.content}}