Từ giây phút ấy, đó chính là người.
Gạt mọi đau thương bước đến , sát thật gần.
Dù giây phút ấy, đã trôi, quá nhanh.
Nhưng trong lòng này, chỉ muốn em thôi.
Người như cơn gió, bước đến dịu dàng.
Và rồi anh nghĩ phải chăng, là định mệnh.
Cứ ngây dại, nhìn thấy,
Nụ cười ấy và ánh mắt,
Anh chẳng thể nói thành câu.
You are my everything...
Ánh sáng ngôi sao trên cao kia, em là thế !
Bình luận
{{(count_comment == 0)?(''):(count_comment+' Bình luận')}}
Những bình luận hàng đầu
{{comment.username}}
{{comment.content}}
Xem thêm {{(((comment.count_sub_comment - comment.items.length) > 5)?'5':(comment.count_sub_comment - comment.items.length))}} câu trả lời
{{item.username}}
{{item.content}}