[Intro]: Hơn một năm trôi qua, chưa từng lúc nào con tim anh ngừng nhớ Hình bóng em luôn xuất hiện trong từng nhịp thở Anh vẫn chờ ngày nào đó giâc mơ Sẽ lại thành hiện thực để đêm về anh không trăn trở.
[Ver 1]: Anh không có đủ kiên nhẫn cũng như thời gian để chờ đợi Một tình yêu đẹp khi nó quá mong manh chỉ có trong mơ hay xa vời Anh đã cố với mà sao không tới chỉ vì hai đứa hai nơi Chỉ vì khoảng cách chúng ta quá xa con tim lặng câm nghẹn lời Tâm hồn tan tác tả tơi Không gian tĩnh lặng một người Một người vẫn đợi, một người vẫn mong ngày mai tình yêu sẽ tới Dù là phút chốc chỉ cần được nắm tay là bao nhiêu suy tư nhẹ vụt bay Anh chỉ cần có thế anh chỉ cần như thế, mà em vẫn không hay Anh biết tất cả chỉ là hư vô khi em không cho anh cơ hội Anh biết lần đó tiếng sét ái tình nó đã khiến lới yêu trao quá vội Anh biết thời gian chưa đủ chứng minh để em thấy rằng anh yêu em Nhưng mà cảm xúc này không thể che dấu, không thể ngụy biện anh cần em Hãy coi tất cả chỉ là kỷ niệm, anh đang cố Khi hình bóng em trong anh hiện diên, duyên hay số Là anh mơ mộng hão huyền hay là vì ông trời không có mắt Hữu duyên vô phận, cái thứ anh cần, lại đã xa dần nó sẽ lu mờ và vụt tắt.
[Hook]: Chỉ có anh nằm mơ về những kết cục bất ngờ Ngồi buồn với những vần thơ viết nốt bài hát đang rở Trái tim mong manh tan vỡ, tình cảm ngày một vô bờ Yêu em đơn phương anh lỡ, nhớ em từng phút từng giờ Hãy cho anh một cơ hội được bên em hiên tại Hãy cho anh một cơ hôi quên đi những tiếng thở dài Hãy cho anh một cơ hội bên em bước đến tương lai Hãy cho anh một cơ hội cùng em xây những lâu đài.
[Ver 2]: Anh không quan tâm ngày mai nắng vàng hay nắng nhạt Cơn mưa lâm thâm gieo rắc nỗi buồn thêm chua chát Anh không thể đứng để nhìn mặt trời mỗi khi bình minh thức dậy Cũng như không thể nhìn vào đôi mắt em anh cố nắm chặt đôi tay Ngày mai bầu trời lại sáng Quên em đâu có dễ ràng Một năm hai tháng cái tình cảm đậm sâu anh đâu có thể quên đi mất Anh đâu có thể tự giả tạo mình khi anh yêu em là thật Khi mà con tim này chứa đầy cảm xúc cho em là người duy nhất Thầm trách ông trời nhẫn tâm Hai ta có duyên không phận Anh đã chót yêu một người con gái vốn dĩ không thuộc về mình Anh đã theo đuổi một thứ tình cảm mơ mộng huyền hão lung linh Để rồi cuối cùng phố vắng lẻ bóng anh vẫn phải bước một mình Thầm trách anh kẻ si tình Gục ngã sau những cô đơn Sau những lời nói lạnh nhạt tình cảm em trao anh vẫn không hơn Vẫn là một người bạn qua từng năm tháng với em không thể nào hơn Vẫn là một kẻ ngốc là kỷ si tình dẫu phải cô đơn.
Bình luận
{{(count_comment == 0)?(''):(count_comment+' Bình luận')}}
Những bình luận hàng đầu
{{comment.username}}
{{comment.content}}
Xem thêm {{(((comment.count_sub_comment - comment.items.length) > 5)?'5':(comment.count_sub_comment - comment.items.length))}} câu trả lời
{{item.username}}
{{item.content}}