Rồi mùa đông cứ đến, nhớ sao kỷ niệm ngày nào. Ngày tình yêu đánh mất, còn đây ngọn gió đông buồn. Em ra đi mùa đông, có một chàng trai cô đơn chờ mong. Mối tình lặng câm, từng ngày trông ngóng người yêu chốn xa.
Trời mùa đông buốt giá, cánh chim lẻ bạn tìm bầy. Giờ này em có lẽ, vùi trong nệm ấm bên người. Em đâu hay mình anh, nhớ hoài mùa đông khi xưa gặp nhau. Nhớ chuyện tình yêu, nồng nàn hơi ấm mà nay hắt hiu…buồn.
Khi em đi ngoài trời tuyết như giăng đầy. Anh nơi đây lạnh lung mơ theo bong ai. Nước mắt cứ rớt theo từng đêm dài. Giọt nước mắt héo hắt bao niềm u hoài. Gửi tới em who…who…who.
Rồi mùa đông cũng hết, nhớ thương chẳng còn được gì. Rồi tình yêu cũng chết, vì em vội vã xa rời. Nghe bâng khuâng mùa đông, tiếc chuyện tình yêu trôi theo dòng sông. Tiếc một người đi, để lại cơn gió mùa đông tái tê…buồn.
Bình luận
{{(count_comment == 0)?(''):(count_comment+' Bình luận')}}
Những bình luận hàng đầu
{{comment.username}}
{{comment.content}}
Xem thêm {{(((comment.count_sub_comment - comment.items.length) > 5)?'5':(comment.count_sub_comment - comment.items.length))}} câu trả lời
{{item.username}}
{{item.content}}