Một thằng nhóc mới lên 5 ko có nhà,hỏi cha ko biết cha ko biết má,5h sáng vẫn lang thang trên con đường,cầm trên tay sắp vé gọi mời.ko giày dép cũng ko manh áo che đầu,lặng thinh lầm lũi đi khắp bốn phương,cô này chú giúp cho con lấy 1 tờ,đễ nay con ấm no bữa cơm chiều
Hờ hững nói với em họ lặng thinh nhìn em họ xua những cánh tay lạnh lùng. Họ chẳng nghĩ đến em họ có thấu cho em họ buông những câu nghe vô tình. Em sợ lắm những vết roi câu chửi vì không bán thêm không có cơm, đêm lạnh quá vẫn co ro nhắm mắt vào ngủ ngoan để sáng mai ra đường.
Mơ về những chiếc balo xách cặp và vài cây bút bi em đến trường. Nô đùa với nhũng đứa bạn tan trường mẹ lên đón em vỗ về. Những mơ ước nhỏ nhoi những mộng mơ nhỏ thôi mà sao không với được cuộc đời, mẹ ơi trong giấc mơ mẹ hãy đến bên con mà ôm ôm ấp con vào lòng
Một buổi sáng giữa ngã tư đông người người ta đang súm vây quanh em, em nằm đấy vẫn co ro tay ôm chặt vài ba chiếc vé số cuộc đời. Đời là thế có cho em lựa chọn cuộc sống em vẫn luôn khát khao. Thôi thì đã hết rồi một kiếp người, ngủ ngoan để giấc mơ yên bình
Bình luận
{{(count_comment == 0)?(''):(count_comment+' Bình luận')}}
Những bình luận hàng đầu
{{comment.username}}
{{comment.content}}
Xem thêm {{(((comment.count_sub_comment - comment.items.length) > 5)?'5':(comment.count_sub_comment - comment.items.length))}} câu trả lời
{{item.username}}
{{item.content}}