Có nhiều lúc tôi tự hỏi chính mình
Đời sống là gì mà mãi buồn tênh
Dù tôi mệt mỏi dù vu vơ một mình
Đường đời vẫn phải tiếp tục đi
Nếu ngày đó quả đất đừng khựng lại
Cứ thế mà cười dù có gì đâu
Dù trong dường như vui trở
Vì có tiếng yêu
Dấu hết tiếc mà hãy cười lên đi
Giữ mãi trong tay là những ước mơ
Tuy đôi khi ta chẳng biết thế nào
Chẳng biết thế nào đây
Dù có tiếc nuối cũng cố quên đi
Bao nhiêu đau thương rồi cũng sẽ xóa mờ
Con tim yêu thương sẽ đưa ta đến bến bờ
Bình luận
{{(count_comment == 0)?(''):(count_comment+' Bình luận')}}
Những bình luận hàng đầu
{{comment.username}}
{{comment.content}}
Xem thêm {{(((comment.count_sub_comment - comment.items.length) > 5)?'5':(comment.count_sub_comment - comment.items.length))}} câu trả lời
{{item.username}}
{{item.content}}