Em vẫn thường nói rằng anh là Là người tốt nhất mà em từng biết trong đời Tình yêu chúng mình ngỡ rằng sẽ muôn đời Vì anh là tất cả những gì em có được
Nhưng đâu biết ra sao ngày sau Anh ra đi bỏ lại em mãi
Tình yêu anh đã cho em hy vọng Và cũng chính anh cho em tuyệt vọng Để con tim với vết thương âm thầm ngay đêm rướm máu Người ra đi mãi nơi đây ngỡ ngàng Và chẳng dám tin anh không còn đây Vì sao anh hỡi cho em thiên đường chỉ là đắng cay?
Người ra đi mãi nơi trong em sầu lên Chờ đêm tan giấc thiên đường bình yên Cho mộng say đang ở đây vương nhẹ bay theo làn mây trong phút giây Người ra đi mãi để lại trong em Bao niềm tin đang hằn sâu như vết thương Sao anh chẳng nói, sao anh chẳng tiếc cho em đợi chờ
Tình yêu anh đã cho em hy vọng Và cũng chính anh cho em tuyệt vọng Để con tim với vết thương âm thầm ngay đêm rướm máu Người ra đi mãi nơi đây ngỡ ngàng Và chẳng dám tin người ra đi mãi... Vì sao anh hỡi cho em thiên đường chỉ là đắng cay?
Bình luận
{{(count_comment == 0)?(''):(count_comment+' Bình luận')}}
Những bình luận hàng đầu
{{comment.username}}
{{comment.content}}
Xem thêm {{(((comment.count_sub_comment - comment.items.length) > 5)?'5':(comment.count_sub_comment - comment.items.length))}} câu trả lời
{{item.username}}
{{item.content}}