Khi màn đêm dần buông mình tôi nơi đây Lê đôi bàn chân dạo qua từng con phố vắng Phía cuối đường kia mình tôi chờ mong dáng người xưa đi qua.
Khi xưa tình ta đẹp tựa ngàn muôn trăng sao Nhưng sao giờ đây, lẻ loi một người đứng đó Đưa đôi bàn tay lạnh run vì đêm giá rét không em.
Cuộc tình xưa vụt bay thật mau, Người quay lưng làm cho lòng đau Để tình tan vỡ trong đêm miên man, Muôn ngàn lời hứa tan trong hư vô Tháng ngày tối tăm mịt mù Tôi biết đi về đâu em hỡi.
Tận trong tim tôi vẫn mong sẽ, được nhìn thấy giọng em cười nói Dù cho đau thắt khi tôi thấy em vui cùng ai đó bên nhau đắm say Thôi thì thế thôi cũng đành Tôi chúc em bình yên bên ai.
Ngày hôm qua còn nhau nồng say, vậy mà sao giờ em đổi thay Cuộc tình đã chết Tôi biết không còn em hớ hơ.
Bình luận
{{(count_comment == 0)?(''):(count_comment+' Bình luận')}}
Những bình luận hàng đầu
{{comment.username}}
{{comment.content}}
Xem thêm {{(((comment.count_sub_comment - comment.items.length) > 5)?'5':(comment.count_sub_comment - comment.items.length))}} câu trả lời
{{item.username}}
{{item.content}}