Vội vàng làm chi trách nhau bạc tình Vội vàng làm chi xót xa không đành Giờ còn mình ta lắng nghe duyên nồng ôi tái tê.
Vội vàng làm chi trách nhau phũ phàng Chỉ một lần yêu mắt môi hoen màu Một lần rời xa nỗi đau như cào xé Trong đêm hoang vắng ai gọi hồn ta.
Tình duyên tưởng chừng như mãi mãi Nay bỗng dưng bẽ bàng Lời âm thầm nghẹn đắng lên môi Thương yêu chi hỡi người tình lỡ.
Ngọt say tưởng chừng không bến đỗ Nay lối xưa ngỡ ngàng Tìm đâu lời nguyện ước năm xưa Sao vội vàng trách nhau phụ phàng.
* Người ơi tưởng chừng không nuối tiếc Ai trách ai lỡ làng Thôi cũng xin cuối đầu Khóc cuộc tình chôn kín nỗi sầu thương.
[Bến Thượng Hải]
1. Biển vẫn dạt dào làm sao quên Tháng năm xưa đẹp biết bao Và nơi đó bao người đời liệt oanh Bước chân trên vinh nhục thăng trầm.
Biển sống đời đời làm nên dông tố Xua đi vặn đắm say Ai mất ai còn dòng thời gian Vẫn trôi âm thầm người ơi.
[ĐK1:] Yêu thương hờn nghen năm tháng đua chen Oanh liệt đó suy tàn hay đó Đôi ta gặp nhau giữa chốn phong ba Tình ngàn đời mặc sóng gió theo thời gian.
2. Biển vẫn tuyệt vời Lòng ta tha thiết yêu thương tình khó phai Năm tháng dãi dầu mình cùng nhau Vẫn luôn tin vào ngày mai.
[ĐK2:] Yêu anh hờn anh anh biết cho chăng Ân tình đã tan thành mây khói Em ơi hờn nghen xoá dấu yêu thương Tình còn gì ngoài những xót xa mà thôi.
Biển vẫn một màu màu xanh thân ái sao chưa tìm đến nhau Dông tố qua rồi mình cùng nhau sánh vai xây mộng ngày mai.
[Khúc Biệt Ly]
Thật lòng thầm cảm ơn em Đã nói ra những suy nghĩ của mình Rằng bấy lâu nay em đã không không còn yêu anh Để rồi lòng em tự hỏi Có đáng hay không nếu ta tiếp nối sai lầm Vì đã không yêu thôi thì đành chia tay.
Ánh trăng tàn ngồi trên phố Ly café tan theo mang theo mối tình Lúc buồn phiền chẳng ai muốn Giọt nước mắt khóc cho người mình yêu.
Phải chi em là người dối trá Anh trách em em sẽ không buồn Bởi vì em không còn cảm giác Để yêu anh nhớ anh từng ngày.
[ĐK:] Tại sao em như thế anh đâu nào có lỗi Thà em cứ dối gian để trái tim anh mơ mộng Hãy hiểu cho lòng em vì em không muốn anh đau Làm như thế cả hai sẽ đau khổ.
Giờ anh như người điên như người say biết đi về đâu Giờ anh phải làm sao để có em trong vòng tay Buồn làm chi anh ơi duyên số đã an bài Đừng níu kéo chỉ làm lệ rơi.
[Chuyện Ba Người]
Một người đi với một người Một người đi với nụ cười hắt hiu Hai người vui biết bao nhiêu Một người lặng lẽ buồn thiu đứng nhìn.
Giữa đường cơn gió lặng thinh Nghe nghiêng nghiêng nặng lòng mình nao nao Ba người chẳng biết làm sao Khi không có kẻ buồn thiu đứng nhìn.
Bởi lòng đã trót nặng thương Thôi ta đứng lại nhường đường em qua Người đi vui với một người Biết chăng một người đang cười mà đau.
Dù sao cũng mối duyên đầu Dù sao em cũng qua cầu là xong Bây giờ chẳng biết làm sao Lẽ nào gặp lại lẽ nào làm ngơ.
Nhà em một bức tường thưa Chiều nay nhớ quá thẫn thờ bước qua Để nghe được tiếng em cười Để nghe tôi rót một hơi thở buồn.
Bình luận
{{(count_comment == 0)?(''):(count_comment+' Bình luận')}}
Những bình luận hàng đầu
{{comment.username}}
{{comment.content}}
Xem thêm {{(((comment.count_sub_comment - comment.items.length) > 5)?'5':(comment.count_sub_comment - comment.items.length))}} câu trả lời
{{item.username}}
{{item.content}}