Nay em đi bán-thật lòng nhớ lắm vợ ơi! thương quá đi thôi cái tánh nết của vợ tôi, siêng năng thích làm ăn-chăm chỉ có ai hơn, không có lăng nhăng mổi khi anh lỡ về muộn.
Em đi giăng nắng-ngoài đồng cũng bởi vì anh, do suốt đêm qua tôi quá vui say với bạn bè, nên em một mình đi đào khoai-để kịp phiên chợ tối nay bán, nhiều khi đến sáng thì mai ra mới bán hết hàng.....
ĐK: Ai cũng bảo rằng tôi-nói tôi có phước vô cùng, không có sánh bằng ai-mà cưới đươc cô vợ hiền, như là câu chuyện ngày xưa-cóc mà lấy được vợ tiên, anh thương em lắm vì vợ thương anh không phải vì tiền....
Anh đây hứa cùng em- hứa luôn cố gắng hơn nhiều, cho sắp tới thằng con sướng vui khi nó ra đời, cho cô vợ hiền của anh-không còn cơ cực với củ khoai, thôi anh đi bán vợ cứ ở nhà đóng cửa chờ anh.........
Bình luận
{{(count_comment == 0)?(''):(count_comment+' Bình luận')}}
Những bình luận hàng đầu
{{comment.username}}
{{comment.content}}
Xem thêm {{(((comment.count_sub_comment - comment.items.length) > 5)?'5':(comment.count_sub_comment - comment.items.length))}} câu trả lời
{{item.username}}
{{item.content}}